Liên kết website
Thống kê truy cập
Hôm nay : 272
Tháng 05 : 6.091
Năm 2024 : 58.991
A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

DỰ ÁN: VĂN HỌC VÀ CẢM XÚC YÊU THƯƠNG

CHƯƠNG 2: QUÊ HƯƠNG TRONG EM

( Bài viết của em Phạm Thế Minh Anh- Lớp 4C- TH & THCS Phụng Công)

Nơi tôi sinh ra và lớn lên là Phụng Công. Nơi có cánh đồng cây cối xanh mướt, nơi đầy những bông hoa đang nở rộ bốn mùa uống từng giọt sương long lanh buổi sớm, nơi nổi tiếng khắp cả nước với món bánh tẻ. Tôi rất tự hào!

          Ở trước cửa của căn bếp nhỏ nhà tôi có một cây hoa ngọc lan, toả hương thơm ngát khiến không khí trong bếp được dịu đi, nhẹ nhàng, thanh thản. Mùa thu, trời mát mẻ, những đám mây trắng xốp trôi nhẹ trên bầu trời. Tôi dậy từ sáng sớm, vừa tập thể dục, vừa xem sương mù tan, vệ sinh cá nhân và ăn sáng sau đó chuẩn bị ngày học mới. Mặt trời lên, màn sương tan dần. Ánh nắng buổi sáng chiếu rọi cả mọi thứ. Những đám mây mặc áo màu trắng tinh, trong trẻo. Giọt sương còn sót lại đêm hôm qua càng long lanh hơn dưới ánh nắng mặt trời.Tôi đi học trên con đường quen thuộc mà thấy lòng đầy biết ơn, khi được lớn lên ở nơi xinh đẹp này.

Cô bé Minh Anh  đáng yêu là HS lớp 4C của Trường TH & THCS Phụng Công

 

Ở quê tôi, nhà nào cũng trồng rất nhiều cây, cây đầy sân, đầy vườn, đầy cổng, đầy cả dọc đường. Hai bên đường, cây cối xanh tươi, hoa đua khoe sắc không những ở trong khuôn viên nhà vườn, mà còn được trồng, xếp ở bên 2 rìa đường rất đẹp. Hồ nước bám dọc đường làng chính là nguồn sống cho cây.

Làng Khúc Tháp- xã Phụng Công- Văn Giang- Hưng Yên

Cây ngọc lan trước cửa nhà tôi không bị rụng lá, nó vẫn tươi tốt như lúc vào mùa xuân. Buổi chiều, khi mặt trời chỉ còn sót lại những tia sáng đỏ rực, ánh sáng mặt trời chiếu lên những chiếc lá màu xanh, giống như được phủ một lớp màu vàng óng ánh. Những đám mây ở phía mặt trời lúc thì màu vàng rực, lúc lại nửa tím nửa vàng, có lúc thì pha lẫn màu đỏ, quả là một cảnh tượng huy hoàng. Buổi tối, trăng mới nhô lên, màu lòng đỏ trứng gà. Trăng rọi xuống mặt nước lung linh. Bên trên là cây cầu mới xây với những bông hoa giấy nhiều màu sắc. Sân chơi chung của xã tôi cũng mới hoàn thiện, rộng lắm, lại còn nhiều trò chơi cho trẻ em, nhiều dụng cụ để người lớn tập thể dục nữa.

 

  

Quê tôi còn có món bánh tẻ rất ngon. Cái bánh được làm bằng bột gạo tẻ, nhỏ nhỏ, dài dài được quấn lá xung quanh, bên trong có nhân với rất nhiều vị, cay cay, thơm thơm của hạt tiêu, giòn giòn của mộc nhĩ, mềm, ngọt đậm của thịt.

Bà tôi làm bánh này rất ngon. Bà từng đạt giải nhất ở hội thi làm bánh, bà cũng được thưởng bộ ấm chén nữa. Bà tôi giỏi quá. Mỗi lần bà làm bánh, tôi và em tôi cũng thích làm, nhưng chúng tôi chỉ làm cho đống dây buộc bị rối tung lên thôi, em tôi cầm dây kéo ra khắp nhà, chúng tôi vui lắm. Chúng tôi chờ cho bà làm được mấy cái đầu tiên là xin bà mang đi luộc bánh, chúng tôi háo hức, bà bảo “chỉ thế thôi, tẹo nữa bà làm xong là chán ngay ý mà”, đúng thế, hì hì.

Mẹ tôi hay hát: quê hương là chùm khế ngọt. Ngày bé tôi không hiểu lắm, nhưng bây giờ tôi đã hiểu câu hát đó hơn rồi.

Quê hương tôi xinh đẹp, yên bình.Tôi rất yêu quê tôi, nơi có những gia đình hạnh phúc bên nhau!

Phụng Công, tháng 12 năm 2021

 


Tổng số điểm của bài viết là: 1 trong 1 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Video Clip
Văn bản mới
Tài liệu mới