Liên kết website
Thống kê truy cập
Hôm nay : 149
Tháng 05 : 4.644
Năm 2024 : 57.544
A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

DỰ ÁN: VĂN HỌC VÀ CẢM XÚC PHẦN 1: QUÊ HƯƠNG THANH BÌNH.

Tôi sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Phụng Công giàu truyền thống cách mạng. Tuổi thơ tôi đã gắn bó với biết bao kỉ niệm ở đó. Trải qua thời gian quê hương tôi đã có sự đổi khác và mới mẻ. Sự đổi mới rất bất ngờ từ đất và con người nơi đây.

Khi tôi chỉ còn là một đứa nhỏ ngày ngày theo chân mẹ đến trường. Nhà cửa, xe cộ cũng không nhộn nhịp, không có nhiều biển báo. Các ngôi nhà hầu như là nhà một tầng, con đường thì gồ ghề sỏi đá. Mùa mưa đường thì lầy lội, trơn trượt rất nguy hiểm. Buổi tối thì trời tối om, chỉ có những ánh đèn của xe cộ và mặt trăng chiếu xuống.

Ấy thế mà, nhờ sự ham học hỏi, cần cù lao động của những người con lao động nơi đây, quê tôi như được khoác lên một màu áo mới, một bức tranh đầy màu sắc. Các ngôi nhà bây giờ được xây dựng hiện đại, con đường thì được trải bê tông hai bên là hệ thống đèn sáng trưng. Trên vỉa hè thì được trang trí bằng những chậu cây hoa giấy, hoa ngũ sắc … Từ trường học, trạm y tế đến nhà văn hóa đều được xây dựng khang trang, thoáng mát, sạch sẽ. Mỗi buổi sáng trên quê hương tôi thật thanh bình và trù phú. Bầu trời cao vời vợi và xanh ngăn ngắt, càng về cuối chân trời, màu xanh nhạt dần như thể bị mặt trời pha loãng, những cụm mây trắng đang bềnh bồng trôi trong cái biển màu xanh đó, những giọt sương long lanh còn đọng lại trên cành lá. Không khí trong lành, mát mẻ là khởi đầu cho một ngày làm việc và học tập đầy hiệu quả. Cây cối, hoa lá tràn trề sức sống như đang cổ vũ cho bản hòa ca của những chú chim. Các bạn học sinh đang chuẩn bị đến trường, từ khu chợ đã đông đúc, tràn ngập tiếng cười. Chiều chiều, những bạn nhỏ đang thả diều, chơi xích đu, cầu trượt … các cô bé đang chơi nhảy dây, những bím tóc đuôi sam vun vủn theo từng nhịp chân nhảy. Trên đường, xe cộ qua lại nườm nượp như mắc cửi. Trời tối, tôi có thể thấy mọi người bắt đầu răng đèn lồng, đèn led xung quanh cây cho buổi tối thêm rực rỡ. Quán ăn vặt, quán cà phê tấp nập người mua. Các bà vẫn tiếp tục múa quạt, các cô thì nhảy Arobic, còn các bạn nam lẫn nữ đang ngồi nói chuyện rôm rả, người thì chơi nhà hơi, chơi xích đu, cầu trượt hay chơi thể thao. Xa xa là những tòa nhà cao tầng của khu đô thị Ecopark đang vươn lên trên bầu trời. Lúc nào tôi cũng thấy vui vẻ khi được ngắm cảnh trên quê hương tôi.

Tôi thấy ai cũng tràn trề sức sống, luôn nở nụ cười trên môi làm tôi cũng cảm thấy thật dễ chịu và yên bình. Tôi hứa sau này tôi sẽ trở thành một công dân tốt, làm cho nước nhà phát triển hơn, làm sao cho Việt Nam ta theo kịp các nước trên thế giới. Tôi rất yêu quý  mảnh đất và con người nơi đây.

( Bài của em Phạm Thanh Hằng- lớp 5C- TH & THCS Phụng Công)


Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Video Clip
Văn bản mới
Tài liệu mới